Monday, January 29, 2018

Vì sao tôi rời Google và gia nhập Grab – [Phần 1] Những mảng tối của Google


Phần 1: Những mảng tối về môi trường làm việc ở Google

Sau gần 13 năm ở Google, rốt cục tôi đã quyết định rời khỏi đó! Một điều mà tôi Không bao giờ nghĩ nó sẽ xảy ra. Tôi luôn nghĩ rằng có khi tôi sẽ luôn dính với Google cho tới lúc mình nhắm mắt.

Bởi rất khó cho bất cứ ai đưa ra quyết định rời khỏi Google. Đặc biệt là khi sau gần 20 năm hoạt động, Google vẫn là một trong những nơi tốt nhất để làm việc trên trái đất.

Nhưng khi tôi muốn san sớt những câu chuyện hay của mình lên blog. Tôi đã nhận được rất nhiều sức ép gián tiếp từ các VP khác nhau mặc dầu Google không hề nghiêm cấm việc viên chức của mình viết blog. thành ra, rút cục tôi đã quyết định dừng lại và ra đi.


Nhưng đó không phải là tâm điểm cho bài viết này. Những câu chuyện hay ho đó sẽ được xuất hiện trong cuốn sách sắp được xuất bản của tôi. Còn hôm nay tôi chỉ muốn cho bạn biết về ngày mai cũng như những dự kiến của mình.

Trước đó, tôi sẽ san sớt một đôi nhận xét ngắn gọn về Google cũng như những lý do vì sao, thay vì vô khối các ông lớn công nghệ khác, tôi lại chọn Grab.
vì sao tôi rời bỏ Google

Lý do chính khiến tôi rời khỏi Google là họ không còn thể đổi mới nữa. Họ đã mất dần khả năng đó. Tôi tin rằng có nhiều nguyên tố dẫn tới hệ quả này và tôi sẽ liệt kê bốn điểm theo tôi là nổi trội nhất.

Thứ nhất , họ rất thận trọng: Google tụ hội vào việc bảo vệ những gì họ có dẫn tới việc họ sợ rủi ro và sự đổi mới. Tới mức nó như là một chuẩn mực khi làm việc tại Google.

Thứ hai , họ bị sa lầy trong chính trị, điều này là chẳng thể tránh khỏi với một tổ chức đủ lớn. Chính trị, như cựu thành viên của Google, Bill Coughran đã từng nói, là giải pháp tốt nhất cho nhân loại đã đưa ra vấn đề này trong 5000 năm qua: vấn đề tranh crấp tài nguyên. Vì vậy, nó không nhất định phải xấu nhưng chính trị là một quá trình rườm rà, và nó làm chậm bạn xuống rất nhiều. Google hiện đang trình bày sự đuối sức của mình so với những đối thủ trẻ khác.

Thứ ba, sự tự phụ. Tôi đã mất nhiều năm để hiểu rằng một công ty đầy đủ các cá nhân khiêm tốn vẫn có thể là một công ty kiêu căng. Và một công ty thành công lớn như Google vẫn có thể bị ảnh hưởng bởi cảm giác bất khả bại trận. Và như lịch sử vẫn thường trích dẫn, chúng luôn có những kết cuộc bi thương: tự mãn, không còn phát minh cái mới, mất mối hệ trọng với khách hàng cũng như khả năng đưa ra quyết định. bởi vậy, tôi yêu các viên chức tại Google; họ vốn siêu thông minh và xoành xoạch có sự khiêm tốn đáng nể với kỷ luật sắt thép. Nhưng khi nhìn tổng thể công ty thì nó lại là một mớ hỗn độn.

Tôi nghĩ rằng điều này là hiển nhiên đối với bất cứ ai theo dõi các lần release công khai của Google trong vòng 10 năm trở lại đây. Những quyết định Google đưa ra khiến mọi người phải gãi đầu: thực hành những cuộc chiến mà mình chẳng thể thắng được và sau đó gắng ép sản phẩm của họ lên khách hàng (ví dụ như Google+), tung ra các sản phẩm vốn đã được phổ quát rộng rãi (ví dụ Allo), đưa ra các API chính thức với các framework cạnh tranh mà không tương hợp (thí dụ: gRPC vs. REST), tung ra các khoá học lập trình Android ở hà nội stack cạnh tranh rõ ràng là không liên quan đến nhau (ví dụ như Android gốc vs. Dart / Flutter). Tất cả những nỗ lực đổi mới đó hầu như không thành công trong gần một thập kỉ. Nhân viên của Google biết điều này đang xảy ra và cũng như bạn, họ cảm thấy thất vọng. Bởi chính sự lãnh đạo sai lầm đang làm họ thất bại.

Nhưng vấn đề thứ tư vẫn có thể còn tồi tệ hơn rất nhiều. Google giờ chỉ biết tập trung vào việc canh tranh với đối thủ cạnh tranh chứ không còn nghĩ tới khách hàng nữa. Dù họ đã cố gắng lấp liếm với một nỗ lực yếu cùng khẩu hiệu nội bộ mới là “Tập trung vào người dùng và tất cả những điều khác sẽ theo sau”. Nhưng chúng chỉ là lời gió thổi mây bay. Bởi nó không phải là điều họ không quan tâm. Thay vào đó, họ chơi trò chơi đầy nguy hiểm nhưng dễ dàng hơn bằng cách dựa vào các hoạt động của đối thủ cạnh tranh như một tiêu chí cho những gì khách hàng thực sự cần. Google khuyến khích việc tạo ra tính năng thành công cũng như khả năng giới thiệu sản phẩm, và cách dễ nhất cũng như an toàn nhất để tạo ra sản phẩm chính là sao chép đối thủ cạnh tranh.

Bạn có thể xem toàn bộ danh mục các lần tung ra sản phẩm của Google trong thập kỷ qua và hầu như tất cả chúng đều sao chép đối thủ cạnh tranh: Google+ (Facebook), Google Cloud (AWS), Google Home (Amazon Echo), Allo (WhatsApp) Instant Apps (Facebook, WeChat), Google Assistant (Apple / Siri). Họ đang bị mắc kẹt trong việc copy đối thủ thay vì mang lại sự đổi mới như trước đây. Và tôi nhận ra rằng Google đã đánh mất sự đổi mới trong DNA của họ. Một hệ quả tất yếu khi họ chỉ biết tập trung vào đối thủ cạnh tranh chứ không phải khách hàng của mình.

Tuy vậy, công bằng mà nói vẫn có trường hợp ngoại lệ. Google’s Cloud Spanner, BigQuery, TensorFlow, Waymo và một vài sản phẩm khác là vẫn đứng đầu trong các công nghệ mới và sẽ mất một thời gian để ngành công nghiệp bắt kịp. Nhưng vẫn không thể bào chữa cho những biểu hiện đầy thất bại của Google trong thời gian qua.

Nói tóm lại, Google còn là một tràn đầy cảm hứng để làm việc nữa.

Và như vậy, giống như nhiều nhân viên khác của Google, tôi đã nghĩ đến việc rời đi. Nhưng bạn sẽ đi đâu? Bởi phải mất rất nhiều tiền và chính sách để lôi kéo ai đó đi khỏi Google, nơi tốt nhất để làm việc trên trái đất.

Các ông trùm công nghệ đa phần đều hoạt động ở khu vực Seattle, nhưng tôi nghĩ rằng họ hầu hết đều phải chịu những vấn đề giống nhau thường gặp với các công ty qui mô lớn. Facebook có được hầu hết các “sự đổi mới” của nó từ việc mua lại những sản phẩm từ các startup nhỏ (Instagram, WhatsApp, Oculus). Và tôi cũng không thích những gì tôi đã nghe về văn hoá của họ, từ những người bạn đã và đang làm việc tại đó.

Amazon thì có chút công bằng hơn, nhưng họ cũng vướn vào việc sao chép từ các đối thủ cạnh tranh và nói chung là những kẻ bắt nạt lớn. Tôi đang hướng tới một cái gì đó khác biệt. Oracle, Twitter, Apple, eBay, Microsoft, Adobe, SalesForce và các thương hiệu lớn khác ở đây? Tất cả đều có vẻ hơi “tầm thường”.

Vì vậy, khi tôi nhận một email từ một người bạn cũ ở Google, Theo Vassilakis. Theo đã rời khỏi Google để làm startup Metanautix của riêng mình và ông đã bán lại thành công cho Microsoft.

Theo viết cho tôi biết anh ta đã trở thành CTO của Grab, một công ty khởi đầu ở Singapore với một văn phòng tại Seattle.

Và đó là nơi mà cuộc phiêu lưu của chúng tôi bắt đầu. 

Tại sao tôi tham gia Grab

Nếu bạn nhìn vào bản đồ các cơ hội công nghệ trong khu vực Seattle, từ tốt (Niantic, OfferUp, Facebook, Amazon), tới vùng Hot (SpaceX, những công ty startup nhỏ), thì Grab là một quả bóng xanh to lớn chứa đầy ngọn lửa cơ hội chỉ chực làm nổ tung khuôn mặt của bạn.

Grab là startup lớn nhất trong lịch sử Đông Nam Á và nó đang chiến đấu trong một trận chiến quan trọng nhất trên thế giới hiện nay, trên sàn sân khấu lớn nhất.

Vậy Grab là gì? Vâng, câu trả lời đơn giản là: Họ là Uber của Đông Nam Á. Nhưng đó là một sự so sánh sai lệch, bởi vì Uber đang cố gắng hết sức để trở thành công ty bị ghét nhất nước Mỹ. Và nó cũng không chính xác vì các triết lý của Grab và Uber rất khác biệt.

Thay vì so sánh Grab với Uber, chúng ta hãy nhìn vào lý do tại sao tôi nhảy vào Grab, ở phần 2

No comments:

Post a Comment